Thu, thơ và nỗi nhớ
Hình như ... có phải mỗi Thu sang khi chiều bàng bạc ... lá thu vàng lúc ngọn Thu phong về man mác lòng kẻ thi nhân lại bàng hoàng Khi lá trên cây chớm úa vàng dòng thơ viết vội đón Thu sang cùng bao nhung nhớ trên trang giấy có phải tình thơ vừa chợt loang Rồi mỗi mùa Thu, nỗi nhớ thương úa vàng như lá chết ven đường tìm trong xác lá lời thơ cũ để chợt bẽ bàng, chợt vấn vương! Người hỡi mùa Thu rồi sẽ qua như người rồi dần cũng cách xa! mai kia mỗi độ mùa Thu đến nhặt lá bên đường nhớ tình xa! [Sưu tầm]