Vì cuộc đời là những chuyến đi
Một mùa thu nữa lại đến trên cái vùng Bắc Âu lạnh giá này. Chẳng cần là người dân sống đời ở đây, nhìn sự đổi thay của thiên nhiên ai cũng có thể đoán được đang là mùa nào của năm. Mới chớm thu thôi mà mọi người đã phải khoác lên mình lớp áo dày cộm. Những trận gió khắc nghiệt mùa này khiến tôi nhớ da diết cái rét khi còn ở quê nhà. Năm tháng tuổi thơ tôi trôi qua cùng mùa đông với những cơn mưa dầm dề thối đất. Căn nhà ấm áp thường ngày như biến thành cái chòi hóng gió khi đông đến vậy.
Ôi chao lạnh!
Lớn lên, nhờ được học dăm ba chữ mà có cơ hội phiêu lưu trên những miền đất đẹp, bồi hồi nhớ về những tháng ngày khốn khó. Một lần nọ tôi được ba chở đi mua sách ở cái thị xã cách nhà 7km. Chỉ có thế thôi đã là một cái gì đó đáng tự hào, đáng để nhớ suốt những năm tháng sau này.
Những tuần đầu tiên của tháng mười, Thu gõ cửa, rừng cây lốm đốm sắc vàng sắc đỏ. Thiên nhiên với tấm áo mới thật tuyệt. Đó hẳn là một bức tranh rực rỡ nhất, bắt mắt nhất trong bốn mùa. Không hiểu sao, đôi lúc cũng không cần phải hiểu, mùa Thu thường khiến tôi xao xuyến, bấn loạn với những suy nghĩ về thiên nhiên, về cuộc sống, về tháng ngày tôi đã đi qua và kể cả những năm tháng, có lẽ không ít chông gai, đang đợi tôi phía trước. Tuổi thanh xuân tôi gắn liền với những chuyến đi dài, những chuyến đi xuyên lục địa. Dù gặp không ít khó khăn nhưng khi còn trẻ được đến những miền đất mơ ước, được sống qua những nền văn hóa khác nhau là một diễm phúc lớn rồi. Tôi chưa bao giờ ngừng cảm ơn cuộc đời vì những may mắn mà tôi có được.
Những tuần đầu tiên của tháng mười, Thu gõ cửa, rừng cây lốm đốm sắc vàng sắc đỏ. Thiên nhiên với tấm áo mới thật tuyệt. Đó hẳn là một bức tranh rực rỡ nhất, bắt mắt nhất trong bốn mùa. Không hiểu sao, đôi lúc cũng không cần phải hiểu, mùa Thu thường khiến tôi xao xuyến, bấn loạn với những suy nghĩ về thiên nhiên, về cuộc sống, về tháng ngày tôi đã đi qua và kể cả những năm tháng, có lẽ không ít chông gai, đang đợi tôi phía trước. Tuổi thanh xuân tôi gắn liền với những chuyến đi dài, những chuyến đi xuyên lục địa. Dù gặp không ít khó khăn nhưng khi còn trẻ được đến những miền đất mơ ước, được sống qua những nền văn hóa khác nhau là một diễm phúc lớn rồi. Tôi chưa bao giờ ngừng cảm ơn cuộc đời vì những may mắn mà tôi có được.
hay hay
ReplyDelete