Posts

Showing posts from October, 2016

Hai sắc hoa tigôn

Image
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn  Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn,  Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc,  Tôi chờ người đến với yêu đương.  Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng  Dải đường xa vút bóng chiều phong,  Và phương trời thẳm mờ sương, cát,  Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng.  Người ấy thường hay vuốt tóc tôi,  Thở dài trong lúc thấy tôi vui,  Bảo rằng: “Hoa, dáng như tim vỡ,  Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi!”  Thuở ấy, nào tôi đã hiểu gì  Cánh hoa tan tác của sinh ly,  Cho nên cười đáp: “Màu hoa trắng  Là chút lòng trong chẳng biến suy”  Đâu biết lần đi một lỡ làng,  Dưới trời đau khổ chết yêu đương.  Người xa xăm quá! - Tôi buồn lắm,  Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...  Từ đấy, thu rồi, thu lại thu,  Lòng tôi còn giá đến bao giờ  Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ...  Người ấy, cho nên vẫn hững hờ.  Tôi vẫn...

Chưa bao giờ mình hết thương nhau

Image
Rồi vài ba mươi năm sau Ngôi nhà màu xanh bức tường vôi nhiều vệt màu loang lổ Em cũng đi qua hết buồn vui, đau khổ Để biết tim mình chỉ vẻn vẹn có anh Rồi cũng hết tuổi xanh Hết từng đêm khóc thầm ướt gối Chỉ còn lại nơi góc nhà mỗi tối Ấm tiếng cười của hai mái tóc pha sương Rồi chúng mình vẫn thương Từ lúc tóc em xanh, đôi bờ vai anh vững chãi Qua bao nhiêu mệt nhoài, mê mải Tóc bạc, vai gầy mình vẫn cứ thương nhau Rồi nhiều năm về sau Đóa hồng vàng anh trồng vẫn nở Bất chấp nắng sương, bất chấp mùa gió trở Như tình yêu hai đứa chẳng phai màu Rồi cũng hết khổ đau Rồi cũng sẽ về cùng cát bụi Nhưng giữa cuộc đời trần trụi  Chưa bao giờ mình hết thương nhau. [Sưu tầm]

Đâu phải bởi mùa Thu

Image
Nauy mùa này buồn quá anh nhỉ! Mấy dạo thu trước nắng vàng tươi lấp lánh trên những đám lá thu thì thào. Khi mà ai cũng muốn nắm tay người thương đi dạo vào lúc hoàng hôn buông, những ngày cuối tuần. Hay chỉ đơn giản ngồi trên đám lá vàng thì thầm to nhỏ về ngày hôm qua của nhau, ngắm những chiếc lá lơ lửng trên cây mà hạnh phục vẽ lên cả khuôn mặt. Mấy mùa thu trước, ấm áp, đẹp đẽ, em chạy nhảy trên con đường dài đầy lá, lang thang trong những công viên rộng lớn, trong trẻo và bình yên ở nước Đức thân yêu và đầy tôn kính. Thu này chẳng phải thu anh nhỉ, mưa dầm mưa dề. Kể từ lúc quay lại đây, mặt trời ương bướng chưa bao giờ chịu ló ra sau những đám mây nặng trĩu để chào em gái nhỏ. Trời xám xịt một màu đông ảm đạo, từng đợt gió rít lên khiến những chiếc lá tội nghiệp chưa kịp khoe sắc thu là vội chao đảo rơi trong mưa gió. Những hàng cây nối dài xác xơ, lèo tèo mấy đám lá nửa vàng nửa xanh còn sót lại như một sự thách thức. Trên đường ai cũng mang trong mình tâm trạng hối h...

Mùa Thu cho em

Image
Lyrics: Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ Em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương Và em có nghe khi mùa thu tới Mang ái ân mang tình yêu tới Em có nghe nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé Em có hay mùa thu mưa bay gió nhẹ Em có hay thu về hết dấu cô liêu Và em có hay khi mùa thu tới Bao trái tim vương màu xanh mới Em có hay hay mùa thu tới hồn anh ngất ngây Nắng úa dệt mi em Và mây xanh thay tóc rối Nhạt môi môi em thơm nồng Tình yêu vương vương má hồng Sẽ hát bài cho em Và ru em yên giấc tối Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi Chờ em anh nghe mùa thu tới Em có mơ mùa thu cho ai nức nở Em có mơ mơ mùa mắt ướt hoen mi Và em có mơ khi mùa thu tới Hai chúng ta sẽ cùng chung lối Em với anh mơ mùa thu ấy tình ta ngát hương...

Có những ngày

Image
Có những ngày chỉ muốn trở về quê Nằm nghe gió rít qua hàng song cửa Nói với mẹ: Con không đi làm nữa Mẹ nuôi con đọc sách hết đời, nghe? . Có những ngày chỉ muốn bỏ xứ mà đi Không bồ bịch yêu đương, Hình trong ví xé đôi, nhẫn thề quăng xuống bể Chỉ có ước mơ đã lỡ vẽ cùng nhau đã lỡ khắc sâu Giờ có bôi có xóa cũng không ăn thua, chỉ tổ làm đau Nên có những ngày chỉ muốn bỏ xứ mà đi Mà trên đường đi khỏi xứ cũng ngoái đầu coi có ai rượt theo nói một câu thôi Đừng đi mà! Đừng đi! (Chỉ đơn giản là đừng đi, còn ai đó đã cạn lời, giờ chẳng còn biết nói với ai thêm điều gì) . Có những ngày chỉ muốn lao xuống vực sâu Muốn đi vào rừng Muốn nuốt mặt trời cho thủng bụng Muốn đạp con trăng non cho rách chân chảy máu, Muốn len lỏi vào bụi sao cho toác mặt sứt đầu Muốn mình đau thật là đau (Chứng này gọi là tâm thần tự hoại) . Có những ngày ôi có những ngày Không đủ can đảm để mà say Sợ mình say không tới, Chỉ ói ra mật xanh mật vàng chứ không ói ra lời cần nói Không ...

Vì cuộc đời là những chuyến đi

Image
Một mùa thu nữa lại đến trên cái vùng Bắc Âu lạnh giá này. Chẳng cần là người dân sống đời ở đây, nhìn sự đổi thay của thiên nhiên ai cũng có thể đoán được đang là mùa nào của năm. Mới chớm thu thôi mà mọi người đã phải khoác lên mình lớp áo dày cộm. Những trận gió khắc nghiệt mùa này khiến tôi nhớ da diết cái rét  khi còn ở quê nhà. Năm tháng tuổi thơ tôi trôi qua cùng mùa đông với những cơn mưa dầm dề thối đất. Căn nhà ấm áp thường ngày như biến thành cái chòi hóng gió khi đông đến vậy. Ôi chao lạnh! Lớn lên, nhờ được học dăm ba chữ mà có cơ hội phiêu lưu trên những miền đất đẹp, bồi hồi nhớ về những tháng ngày khốn khó. Một lần nọ tôi được ba chở đi mua sách ở cái thị xã cách nhà 7km. Chỉ có thế thôi đã là một cái gì đó đáng tự hào, đáng để nhớ suốt những năm tháng sau này. Những tuần đầu tiên của tháng mười, Thu gõ cửa, rừng cây lốm đốm sắc vàng sắc đỏ. Thiên nhiên với tấm áo mới thật tuyệt. Đó hẳn là một bức tranh rực rỡ nhất, bắt mắt nhất trong bốn mùa. Không hiểu ...